Một đội bóng lớn cần mọi tuyến đều mạnh, hay ít nhất là đều chơi ổn định. M.U không có được cái may mắn ấy bởi chất lượng đội hình không đồng đều và vấn nạn chấn thương, tuy nhiên hàng công của “Quỷ đỏ” vẫn là một hàng công thuộc loại hiệu quả nhất ở Anh. Bất chấp việc các hậu vệ cũng liên tục ghi bàn, thành tích của M.U có được đến lúc này phụ thuộc cực lớn vào các tiền đạo. Tuy nhiên, bốn cái tên của Sir Alex không “mạnh đều” như đầu mùa giới truyền thông tô vẽ. Sự phân cấp, quy hoạch nhiệm vụ, vai trò đang dần trở nên vô cùng rõ nét.
Những toan tính của Sir Alex
Xét về đẳng cấp và phong độ ghi bàn, chỉ có Van Persie là hội đủ. Anh đã chơi ở M.U theo cách của một “Quỷ đỏ từ lâu” - điều khá bất ngờ như chính việc anh rời Arsenal để đến với sân Old trafford. Dẫn đầu danh sách ghi bàn với rất nhiều các tình huống chớp thời cơ, phối hợp, và cả “tự làm tự ăn”, cầu thủ người Hà Lan đã trở thành đầu tàu thực sự trong công cuộc bắn phá mành lưới đối phương. Sự thích nghi này không chỉ chứng minh đẳng cấp của cá nhân Persie, nó còn cho thấy đẳng cấp nói chung của tập thể mà anh khoác áo. Sức ảnh hưởng của anh không lớn như ở Emirates, M.U đơn giản là mảnh đất thuận lợi hơn, với nhiều đồng đội dày dạn hơn, ổn định hơn, hỗ trợ tốt hơn. Và ai cũng biết, nếu vắng người này hay người kia, Sir Alex sẽ vẫn giữ được vị trí của đội bóng theo những cách của riêng mình, dù chật vật, M.U là thế, không phải đội bóng một người.
Rooney ít nổ súng và hiện tại vẫn trận hay trận dở, nhưng đẳng cấp thì không cần phải nghi ngờ. Khả năng giữ bóng, liên lạc với đồng đội và chơi bao quát của anh giúp M.U có thêm nhiều phương án bố trí đội hình. Lâu nay trên các trang mạng uy tín, R10 vẫn luôn được “định giá ảo” trong top đắt nhất thế giới, một cầu thủ như vậy cùng với Van Persie là cặp đôi đáng mơ ước với bất cứ đội bóng nào. Vậy nhưng, M.U không thể chỉ dựa vào hai người đá tốt để yên tâm cho cả mùa, Sir Alex quá hiểu. Đó là lý do ông đã gạt bỏ mọi lời đồn để giữ lại Chicharito - một tiền đạo “mắn” bàn thắng hiếm có đương thời, và cả một Welbeck cây nhà lá vườn làm “giải pháp thứ tư”.
Sự tiết kiệm và tính toán là cực kỳ sáng suốt. Số tiền sở hữu Persie lẫn Chicharito có lẽ đều quá ít với những đóng góp của hai người tính đến nay, Rooney thì được mua từ khi còn “rẻ” và giờ sắp trở thành tượng đài, Welbeck thì là “gà nhà”- tuy không thật xuất sắc nhưng hoàn toàn không tồi để làm dự bị. Với hai tiêu chí hàng đầu là đẳng cấp và cái duyên ghi bàn, Sir Alex đã vun vén nên một bộ tứ tấn công chất lượng mà không cần vung vãi tiền bạc khủng khiếp như cách Man City hay Chelsea đã làm, trong khi thành quả thì không cần bàn cãi nữa.
Đi vào quy hoạch
Có được gì không quan trọng bằng sử dụng nó như thế nào. Quãng thời gian vừa qua đã là rất đủ để đánh giá chính xác khả năng, cá tính, tiềm năng của từng cầu thủ. Van Persie chính xác là mẫu trung phong hoàn hảo nhất mà M.U đang sở hữu, anh đương nhiên là sự lựa chọn số một trên tuyến đầu, chỉ trừ các trận đấu “có vẻ dễ dàng”, hoặc bởi nhu cầu dưỡng sức, xoay tua. Kế đến, Chicharito chứ không phải Rooney mới là niềm hy vọng thứ hai cho nhiệm vụ ghi bàn. Cái hay của cầu thủ người Mexico ở chỗ, anh là người rất cầu tiến và có khát khao. Không phụ thuộc vào tài đánh hơi và chọn vị trí như trước, “Hạt đậu nhỏ” ngày càng mạnh dạn trong những pha khống chế, tích cực di chuyển khắp mặt sân để nhận bóng, chú trọng việc phối hợp cả hai chiều với những người xung quanh. Có anh với nhiệt huyết và những bản năng đặc biệt, bàn thắng vẫn có thể đến ở những phút cuối cùng. Đôi khi, việc hợp nhất Persie và Chicharito cũng vô cùng lợi hại, bởi khả năng cầm bóng, đá lùi của cầu thủ người Hà Lan là không thể coi thường.
Trầm lắng hơn một chút, Wayne Rooney sẵn sàng sắm vai hộ công, làm cầu nối các tiền vệ với tiền đạo mũi nhọn, và cũng nhờ chơi tự do cách xa vòng cấm, anh có thêm khoảng trống để bất ngờ tạo ra những cơ hội cho riêng mình. Song phải thừa nhận, đây chưa phải Rooney chơi hay nhất, anh đã giảm bớt sự quyết đoán, nhanh, mạnh trong nhiều tình huống dứt điểm cũng như tranh chấp. Còn Welbeck, gần như có thể khẳng định tiền đạo người Anh đã đi tới những giới hạn, anh là một cầu thủ loại khá như nhiều chân sút khác ở những đội bóng hạng trung, khó vươn tới một đẳng cấp cao hơn. Dẫu sao khả năng bứt phá và thỉnh thoảng “tinh tế xuất thần” vẫn khiến anh có sức uy hiếp nhất định mỗi lần vào sân. Tất nhiên, với điều kiện số 19 giữ được tinh thần thi đấu hết mình khi mà vị trí của anh trong đội hình đang không mấy sáng sủa, và với một người trẻ đó thực sự là điều khó chịu đựng.
Sir Alex vẫn đang đúng đắn và vững chắc trong cách xây dựng đội bóng của mình, sự ưu tiên cho cả đẳng cấp lẫn phong độ là điều tất yếu, và những phân công, quy hoạch là không thể tránh khỏi. Miễn là mỗi cầu thủ đều chơi với đúng khả năng và không ngừng cố gắng để cạnh tranh vị trí, M.U sẽ luôn có một hàng tấn công đáng sợ khiến mọi đối thủ phải dè chừng.
Xét về đẳng cấp và phong độ ghi bàn, chỉ có Van Persie là hội đủ. Anh đã chơi ở M.U theo cách của một “Quỷ đỏ từ lâu” - điều khá bất ngờ như chính việc anh rời Arsenal để đến với sân Old trafford. Dẫn đầu danh sách ghi bàn với rất nhiều các tình huống chớp thời cơ, phối hợp, và cả “tự làm tự ăn”, cầu thủ người Hà Lan đã trở thành đầu tàu thực sự trong công cuộc bắn phá mành lưới đối phương. Sự thích nghi này không chỉ chứng minh đẳng cấp của cá nhân Persie, nó còn cho thấy đẳng cấp nói chung của tập thể mà anh khoác áo. Sức ảnh hưởng của anh không lớn như ở Emirates, M.U đơn giản là mảnh đất thuận lợi hơn, với nhiều đồng đội dày dạn hơn, ổn định hơn, hỗ trợ tốt hơn. Và ai cũng biết, nếu vắng người này hay người kia, Sir Alex sẽ vẫn giữ được vị trí của đội bóng theo những cách của riêng mình, dù chật vật, M.U là thế, không phải đội bóng một người.
![]() |
Bốn tiền đạo của MU từng được so sánh với hàng công huyền thoại đem về cú ăn ba năm 1999. Ảnh: Internet. |
Sự tiết kiệm và tính toán là cực kỳ sáng suốt. Số tiền sở hữu Persie lẫn Chicharito có lẽ đều quá ít với những đóng góp của hai người tính đến nay, Rooney thì được mua từ khi còn “rẻ” và giờ sắp trở thành tượng đài, Welbeck thì là “gà nhà”- tuy không thật xuất sắc nhưng hoàn toàn không tồi để làm dự bị. Với hai tiêu chí hàng đầu là đẳng cấp và cái duyên ghi bàn, Sir Alex đã vun vén nên một bộ tứ tấn công chất lượng mà không cần vung vãi tiền bạc khủng khiếp như cách Man City hay Chelsea đã làm, trong khi thành quả thì không cần bàn cãi nữa.
Đi vào quy hoạch
Có được gì không quan trọng bằng sử dụng nó như thế nào. Quãng thời gian vừa qua đã là rất đủ để đánh giá chính xác khả năng, cá tính, tiềm năng của từng cầu thủ. Van Persie chính xác là mẫu trung phong hoàn hảo nhất mà M.U đang sở hữu, anh đương nhiên là sự lựa chọn số một trên tuyến đầu, chỉ trừ các trận đấu “có vẻ dễ dàng”, hoặc bởi nhu cầu dưỡng sức, xoay tua. Kế đến, Chicharito chứ không phải Rooney mới là niềm hy vọng thứ hai cho nhiệm vụ ghi bàn. Cái hay của cầu thủ người Mexico ở chỗ, anh là người rất cầu tiến và có khát khao. Không phụ thuộc vào tài đánh hơi và chọn vị trí như trước, “Hạt đậu nhỏ” ngày càng mạnh dạn trong những pha khống chế, tích cực di chuyển khắp mặt sân để nhận bóng, chú trọng việc phối hợp cả hai chiều với những người xung quanh. Có anh với nhiệt huyết và những bản năng đặc biệt, bàn thắng vẫn có thể đến ở những phút cuối cùng. Đôi khi, việc hợp nhất Persie và Chicharito cũng vô cùng lợi hại, bởi khả năng cầm bóng, đá lùi của cầu thủ người Hà Lan là không thể coi thường.
Trầm lắng hơn một chút, Wayne Rooney sẵn sàng sắm vai hộ công, làm cầu nối các tiền vệ với tiền đạo mũi nhọn, và cũng nhờ chơi tự do cách xa vòng cấm, anh có thêm khoảng trống để bất ngờ tạo ra những cơ hội cho riêng mình. Song phải thừa nhận, đây chưa phải Rooney chơi hay nhất, anh đã giảm bớt sự quyết đoán, nhanh, mạnh trong nhiều tình huống dứt điểm cũng như tranh chấp. Còn Welbeck, gần như có thể khẳng định tiền đạo người Anh đã đi tới những giới hạn, anh là một cầu thủ loại khá như nhiều chân sút khác ở những đội bóng hạng trung, khó vươn tới một đẳng cấp cao hơn. Dẫu sao khả năng bứt phá và thỉnh thoảng “tinh tế xuất thần” vẫn khiến anh có sức uy hiếp nhất định mỗi lần vào sân. Tất nhiên, với điều kiện số 19 giữ được tinh thần thi đấu hết mình khi mà vị trí của anh trong đội hình đang không mấy sáng sủa, và với một người trẻ đó thực sự là điều khó chịu đựng.
Sir Alex vẫn đang đúng đắn và vững chắc trong cách xây dựng đội bóng của mình, sự ưu tiên cho cả đẳng cấp lẫn phong độ là điều tất yếu, và những phân công, quy hoạch là không thể tránh khỏi. Miễn là mỗi cầu thủ đều chơi với đúng khả năng và không ngừng cố gắng để cạnh tranh vị trí, M.U sẽ luôn có một hàng tấn công đáng sợ khiến mọi đối thủ phải dè chừng.